Ngày hôm nay, như mọi ngày mình lê lết với những thói quen cũ: ngủ, nấu, ăn, lướt web. Nhưng có thêm một điều nữa khác với ngày thường: mình ra ngoài. Đúng hơn là phải ra ngoài làm một việc hộ người khác mà rõ ràng mình có thể từ chối nhưng mình vẫn phải đi dưới sức ép của hai tiếng "Người thân".
Mình muốn nhanh đến nơi nên đã chọn con đường tắt. Nhưng vì lâu rồi "không sử dụng" con đường này nên mình đã không biết nó đang thi công xây dựng và bị chặn lại cho đến khi mình đã đi đến tận đoạn đang thi công thì mình phải quay đầu xe lại.
Mình nhìn lại đầu đường biển báo ghi rõ: "Công trường đang thi công". Tại sao vẫn có thể đâm đầu đi như thế chứ? Vì mình đang hậm hực cái chuyện phải làm sắp tới. Mình đang muốn nhanh chóng chấm dứt, xong việc. Và mình thấy có thể là con đường bên cạnh đang thi công vì hai con đường song song với nhau mà biển báo lại đặt ở giữa.
Vậy là sau khi biết con đường này bị chặn lại, mình nhìn sang con đường bên cạnh chạy song song và đoán già đoán non:
Có thể nó cũng dẫn đến địa điểm cùng chỗ với con đường này. Vì con đường này bị chặn rồi thì chắc con đường kia không bị. Mình lại vòng sang bên con đường đó. Ôi trời ơi đất hỡi! Nó là một con đường đánh lừa thị giác, đi được có vài trăm mét thì nó cụt lại ở một hàng rào. Hóa ra con đường song song mà mình nhìn thấy từ bên đường bên kia lại là một con đường đứt quãng từ điểm xuất phát khác không cùng bờ.
Sau đó mình lại phải quay lại con đường mà bình thường mình vẫn hay đi.
Rất bực bội và công cốc hơn mình đã phí thêm xăng để đi quãng đường dài gấp đôi quãng đường dự kiến lúc đầu và thậm chí còn dài hơn cả con đường dài thường hay đi.
Đến địa điểm, việc được nhờ giúp cuối cùng người cần giúp lại không thấy cần giúp nữa. Vậy là lại phí thêm công sức nữa!
Bạn thấy đó, một ngày mình có thể la lớn lên và than rằng: "Sao mình đen thế!!" "Sao mà phí thời gian thế!" Nhưng mình nghĩ đi nghĩ lại trong đầu rằng, rất có thể đó là một bài học mà ông trời đang cố tình gieo vào đầu mình, thử thách sự nhẫn lại và thay đổi của lòng mình.
|
Mỗi người đều có một con đường riêng cho mình ở rất nhiều ngã rẽ khác nhau trên đường đời |
Ông dạy mình rằng:
- Mọi sự việc trong cuộc sống xảy đến với con căn nguyên đều bắt nguồn từ sự lựa chọn của con.
- Một khi con đã lựa chọn con đường nào cho mình thì dù kết thúc con đường đó là cái gì cũng đừng đổ lỗi cho khách quan mà hãy tự soi vào lòng mình. Đó là do mình chọn mà đã đi là phải đi hết. Bởi vì ở cuối con đường đó vẫn là thành quả con đáng nhận được.
- Dù trong khó khăn, dù phải đánh đổi thời gian lâu hơn bình thường nhưng sau cùng tất cả mọi việc đều có kết thúc của nó. Nó sẽ kết thúc miễn là chúng ta còn đi, chứ không bỏ dở giữa chừng, dừng lại giữa đường và kèm theo sự cố chấp vô định để rồi không biết xoay sở thế nào
- Có thể con muốn một cái gì đó đổi mới so với thông thường nhưng trước khi thử nó cũng cần chút cân nhắc về tính khả thi và lợi ích đạt được có đáng để mạo hiểm đánh đổi sự thông thường và an toàn. Đừng võ đoán, đừng cảm tính!
Một ngày thật khiến đầu óc phát ngộ!